Tôi sinh ra và lớn lên ở mảnh đất miền Trung nghèo khó, người dân quê tôi chăm chỉ, chất phác. Nhưng làm lụng quanh năm mà vẫn không đủ ăn, thiên nhiên dành cho quê tôi một kiểu khí hậu thật khắc nghiệt, mùa hạ thì nắng cháy da, mùa mưa thì mưa dầm dề. Quanh năm chỉ nghe tới bão lũ và hạn hán. Cũng như những gia đình ở vùng quê nghèo khó này thì bố mẹ tôi quanh năm làm việc vất vả ngoài đồng cũng không lấy gì là dư giả. Nên từ nhỏ tôi cũng không được đầy đủ về mọi thứ. Tôi chỉ có một vật có thể gọi là vô giá đã chia sẻ với tôi mọi niềm vui, nỗi buồn trong cuộc sống và theo tôi từ lớp 6 đến bây giờ khi tôi đã là sinh viên năm cuối của 1 trường Cao đẳng đó là cây đàn guitar. Thời gian thấm thoát thoi đưa, tôi thi đậu vào ngành Thiết kế trang trí nội thất của trường Cao đẳng Văn hóa nghệ thuật và du lịch Nha Trang(TP. Nha Trang –Khánh Hòa). Ngày đầu là tân sinh viên của trường, với bao bỡ ngỡ của 1 người mới rời khỏi hàng cây, nghế đá, lớp học thầy cô, bạn bè, Phổ thông để đi xây dựng tương lai sau này cho mình. Lúc đó tôi buồn và nhớ gia đình thật nhiều, và mỗi khi như vậy tôi chỉ biết làm bạn với cây đàn guitar, cùng đàn cất lên lời ca tiếng hát cho vơi đi phần nào nỗi nhớ nhà, nhớ bạn bè cũ đang trào dâng trong tôi. Sau 3 năm là chàng sinh viên cao đẳng và bây giờ tôi cũng đã sắp tốt nghiệp.Công việc học tập nghiên cứu của 1 sinh viên năm cuối, với bao bộn bề lo toan và đầy khó khăn thì nỗi buồn ngày 1 trong tôi càng nhiều. Mỗi lần như vậy tôi lại đem đàn ra ngân lên những điệu nhạc để phần nào vơi đi nỗi lo toan bộn bề của 1 sinh viên năm cuối. Sự sâu lắng của tiếng nhạc lời ca khi đó thật nhẹ nhàng và thủ thỉ bên tai, nó dường như động viên an ủi tôi phải vuợt qua mọi khó khăn trở ngại trong cuộc sống. Lời nhắc nhở đó thật lắng sâu trầm trầm rồi bỗng vút cao như nhằm thúc dục bước chân tôi phải tiến lên để có 1 ngày mai tươi sáng hơn. Có thể nói âm nhạc chính là món quà vô giá mà tạo hoá đã ban tặng cho mỗi người chúng ta. Những lúc vui cũng như lúc buồn thì âm nhạc luôn thuờng trực trong tâm hồn mỗi người. Còn trong lòng tôi cây đàn guitar cũng chính là món quà vô giá mà tôi có được. Nhờ có cây đàn mà nó đã giúp tôi vơi đi phần nào nỗi buồn thường nhật. Giúp tôi yêu đời, vựơt lên hoàn cảnh để có cuộc sống tốt đẹp hơn. Chẳng còn bao lâu nữa tôi sẽ tốt nghiệp Cao đẳng và cũng chẳng còn bao lâu nữa tôi sẽ phải ngược xuôi trên đường đời đầy khó khăn để buơn chải với cuộc sống ngoài xã hội đầy rộng lớn này và cây đàn sẽ là người bạn chia sẻ cùng tôi những niềm vui, nỗi buồn trong quãng đời còn lại của tôi. Với tình yêu âm nhạc và lòng cảm mến với cây đàn Guitar, đó cũng chính là Ý tưởng tôi chọn để đưa vào đồ án tốt nghiệp của mình. GUITAR CENTER (Trung tâm Guitar ) một không gian dành cho Guitar thật sự, một không gian mà mọi người có thể quên đi hết những phiền muộn, những bộn bề lo âu trong cuộc sống, một không gian đưa con người đến gần với con người, và con người đến gần với âm nhạc.
Từ sau ngày giải phóng, để tạo dựng cơ sở hạ tầng nhằm phát triển kinh tế, văn hóa, xã hội thì nước ta đã tiến hành đầu tư xây dựng một cách mạnh mẽ. Thời kỳ ...
1. SỰ CẦN THIẾT NGHIÊN CỨU Việt Nam đang trong quá trình hội nhập và phát triển, đô thị hoá tăng nhanh dẫn đến sự phân hoá giữa người nghèo và người giàu tại c ...
MỞ ĐẦU Trong những năm gần đây, khi nước ta bắt đầu hội nhập kinh tế quốc tế, diện mạo đất nước không ngừng đổi mới, đời sống kinh tế của người dân ngày càng đ ...
Việc tích hợp các phương tiện giao thông trong một mạng lưới thống nhất nhằm làm tăng mức độhấp dẫn của dịch vụ giao thông công cộng so với các phương tiện giao ...
PHẦN MỞ ĐẦU 1. SỰ CẦN THIẾT CỦA QUY HOẠCH Cảng cạn là một bộ phận thuộc kết cấu hạ tầng giao thông vận tải, là đầu mối tổ chức vận tảihàng hóa bằng container ...
Hỗ trợ download nhiều Website
Hỗ trợ nạp thẻ qua Momo & Zalo Pay
Khi đăng ký & nạp thẻ ngay Hôm Nay